TTO – Dì Bảy bán bún riêu ở chợ nổi Cái Răng hơn 30 năm rồi. Dì nói buôn bán ở chợ này cực dữ trần thân, nhưng cỡ nào cũng phải cười, để vui vẻ mua bán, và để thấy mình đỡ cực.
Những nụ cười rạng ngời ở chợ nổi Cái Răng
Tôi tìm về chợ nổi Cái Răng (Cần Thơ) với nỗi thèm tô bún riêu nghi ngút khói của dì Hai Chinh. Nhưng vừa bước xuống xuồng, chị đưa đò dập tắt mọi hy vọng của tôi khi nói rằng dì Hai nghỉ bán lâu rồi em.
Trong tôi chợt có hút hụt hẫng, mình sẽ làm gì ở chợ nổi này? Sẽ ăn gì? Gặp ai? Nhưng rồi chợ nổi cuốn tôi vào những bất ngờ đầy hấp dẫn khác, không kém những gì tôi tưởng tượng khi vô tình lên mạng và nhìn thấy tô bún riêu của người phụ nữ tóc pha sương móm mém cười giữa sông nước mênh mông.
Tôi gặp dì Bảy (Lê Thị Bé) và được nếm hương vị bún riêu chợ nổi. Dì Bảy bán bún riêu ở chợ nổi Cái Răng hơn 30 năm rồi. Mỗi ngày dì thức dậy từ 2-3h sáng để chuẩn bị nguyên liệu và rồi ngược xuôi khắp chợ nổi cho tới khi nồi nước lèo cạn. Dì nói buôn bán ở chợ này, cực dữ trần thân, nhưng cỡ nào mình cũng phải cười. Cười để vui vẻ mua bán, và cười để thấy mình đỡ cực.
“Nhờ khách ủng hộ mà mình quạo quọ rồi ai ủng hộ mình, phải hông chú?”, câu hỏi của dì Bảy làm tôi để ý, ở chợ nổi này ai cũng thích cười. Nụ cười của thương hồ có thể đầy những nhăn nheo của tuổi tác, có thể trống lỗng trống lểu những hàm răng thiếu vắng “hàng tiền đạo”, nhưng hết thảy đều thân thiện và lôi cuốn.
Bỏ nghề rẫy ở Vĩnh Long, vợ chồng chị Hoa lên ghe bán khóm và đậu ở chợ nổi Cái Răng được hơn một năm nay. Chẳng cần rao, chẳng cần mời mọc bằng lời, nụ cười hiền dưới vành nón lá của chị Hoa khiến trải nghiệm của khách trong và ngoài nước lúc nào cũng ngọt ngào.
Chị nói mua bán ở đây, hai vợ chồng phải gởi 3 đứa con ở nhà nội, mỗi tuần về thăm một lần. “Nhớ con lắm chứ anh, nhưng ở đây mua bán được, khách thương ghé ủng hộ nhiều, thành thử mình cũng khuây khỏa. Mà mình vui vẻ, trái khóm mới ngon hơn, ngọt hơn. Nè, anh ăn thử đi”.
Ai mua bán ở chợ nổi này mà không nặng lòng với chuyện lời lỗ, ế đắt của từng phiên chợ… Nhưng cũng như những cây bẹo vươn mình hướng thẳng lên trời với những loại rau củ quả tươi ngon nhất, thương hồ chợ nổi cũng trưng bày cuộc đời mình trước dòng người qua lại bằng những nụ cười hồn nhiên nhất. Những nụ cười hồn nhiên có sức mạnh vô biên.
Nụ cười kết nối người với người giữa sông nước mênh mông
Phó Chủ tịch thường trực Hiệp hội du lịch Đồng bằng sông Cửu Long, ông Lê Thanh Phong, từng nói rằng người ta ví chợ nổi Cái Răng như một cô thôn nữ. Chính nụ cười của thương hồ đã mang lại sức sống mãnh liệt, để cô thôn nữ ấy luôn trẻ, luôn đẹp trong mắt mọi người.
Ông nói: “Nụ cười có sức mạnh vô biên, lôi kéo khách đến với chợ nổi Cái Răng. Nụ cười là một yếu tố quan trọng trong cung cách mua bán của thương hồ chợ nổi Cái Răng”.
Càng nghĩ càng thấy đúng, chỉ một nụ cười đôi khi có thể thay thế cho rất nhiều lời nói, câu chữ. Cười để chào hỏi và cười để tạm biệt nhau. Cười để xuề xòa cho qua khi gặp khách mua hàng trả giá quá nhiều. Cười để cảm ơn vì khách mua hàng mau lẹ… Và cười để kết nối người với người giữa sông nước mênh mông.
Người dân vùng sông nước miền Tây lâu nay vẫn nổi tiếng vì tánh tình hào sảng, thân thiện và mến khách. Nếu phải dùng câu chữ, sẽ cần rất nhiều để diễn tả những điều ấy. Nhưng chỉ cần một nụ cười là có thể hiểu được hết
Ai đó vừa buông neo ở chợ nổi, dựng lên một cây bẹo. Lẫn trong tiếng máy nổ, tiếng mua bán ì èo, có tiếng cười ai theo sóng nước giòn giã vỗ vào mạn thuyền. Tôi biết, chuyến đi chợ nổi lần này không đúng như mong đợi, nhưng còn hơn cả mong đợi.
Nguồn: Tuổi Trẻ Online