Điều khiến nam du khách cảm thấy hài hước nhất là người sở hữu cho mướn xe máy luôn nhắc anh để ý đến mũ bảo hiểm, vì dễ bị mất.
Dưới đó là chia sẻ của Huỳnh Văn No, sinh sống trong Thành Phố Hồ Chí Minh, về chuyến du lịch tránh nóng hồi tháng 3 đến Hòn Sơn, Kiên Giang. Tổng chi phí cho chuyến đi hết gần 2 triệu đồng.
Từ bến xe miền Tây ở quận Bình Tân, tôi đặt vé xe khách đi Kiên Giang chuyến 23h45. Giá vé 150.000 đồng một người. Sau khi ngồi hơn 5 tiếng trên xe, tôi đến Kiên Giang, sau đó đi xe trung chuyển xuống bến tàu tầm 6h. Tại đây, tôi gặp 3 người bạn và cả nhóm cùng nhau đi du lịch. Sau khi ăn sáng, chúng tôi mua vé tàu giá 140.000 đồng một người một lượt ra đảo Hòn Sơn.
Hòn Sơn là đảo thuộc xã Lại Sơn, huyện Kiên Hải, cách trung tâm thành phố Rạch Giá 65 km. Ảnh: NVCC.
8h15 tàu chạy. 13h10, nhóm chúng tôi đến nơi. Trước mắt chúng tôi là bến cảng với khung cảnh bình yên, biển xanh ngắt vẫy gọi. Khi nhận hành lý từ tàu, nhân viên nhà nghỉ đón chúng tôi trên cảng và hướng dẫn nhóm thuê xe máy làm phương tiện di chuyển. Mỗi chúng tôi phải trả 200.000 đồng cho một ngày thuê xe máy. Điều khiến chúng tôi thấy hài hước nhất là khi nhận xe máy, người chủ thay vì dặn khách giữ xe cẩn thận, lại nhắc chúng tôi nhớ giữ gìn mũ bảo hiểm, vì dễ bị mất.
Trên tuyến đường từ bến tàu về nhận phòng, 4 người hít căng lồng ngực không khí trong lành của biển cả. Chúng tôi cảm thấy tâm hồn thoải mái và dễ chịu, thư thả vì thoát ra khỏi sự ngột ngạt, căng thẳng do Covid-19 mang về ở thành phố.
Phòng chúng tôi ở có tầm nhìn ra bãi đá và bãi tắm, giá 600.000 đồng một đêm cho hai người. Nhà nghỉ tuy đơn giản nhưng tiện nghi, nhân viên thân thiết khiến chúng tôi hài lòng.
Ngay sau khi cất đồ, chúng tôi lên kế hoạch du lịch thăm quan các địa điểm nổi tiếng như Bãi Bàng, cây dừa nằm, đỉnh Ma Thiên Lĩnh, chợ hải sản…
Tại nhà nghỉ, khách được phục vụ đồ ăn mức chi phí 120.000 đồng một người. Khách có thể đi chợ hải sản cách đó không xa để mua hải sản và mang về cho nhân viên nhà nghỉ chế biến, phí tầm 50.000 đến 70.000 đồng tính theo một kg. Với khoảng này, khách cũng có thể chọn món và ăn ngay tại chỗ bán ngoài chợ hoặc tại số ít hàng quán ven biển. Ảnh: NVCC
Cả nhóm chạy xe máy một vòng quanh đảo rồi về nhà nghỉ dùng bữa trưa và nghỉ ngơi. Xế chiều, chúng tôi lại dạo một vòng xe máy tại khoanh vùng Bãi Bàng và cây dừa nằm, tiếp đến đi chợ mua hải sản mang về. Trong những khi chờ nhân viên chế biến món ăn, chúng tôi đi tắm tại khoanh vùng biển được nhà nghỉ quy định.
Vì đây là đảo nhỏ với điểm tham quan du lịch là các bãi đá hay bãi tắm cho du khách nằm liền kề nhau, chúng tôi chỉ mất 30 phút để du lịch tham quan hết các điểm.
Ngày hôm sau, chúng tôi lại tiếp tục quốc bộ bằng xe máy và tắm biển tại khoanh vùng nhà nghỉ. Điều khiến cả nhóm thích nhất là cùng ngồi uống cà phê ngắm biển, uống bia và hàn huyên cùng nhau sau bữa tối.
Huỳnh Văn No yêu thích sự hoang sơ chưa bị kinh doanh thương mại hóa của nơi này. Ảnh: NVCC
Trong thời gian tìm hiểu Hòn Sơn có nhiều điều làm tôi ấn tượng. Đầu tiên là sự thân mật và gần gũi, hiếu khách của người dân.
Điều kiện vật chất ở đảo còn tiêu giảm nhưng họ biết cách làm hài lòng khách đến đảo bằng bầu không khí gần gũi, cho khách có khoảng không gian yên bình như cuộc sống thường nhật của bản thân mình.
Trên hòn đảo 11 km2 này, người dân rất có ý thức bảo vệ môi trường. Tôi thật sự ngạc nhiên vì điều này khi nhìn thấy quán cà phê nơi tôi đến phục vụ ống hút giấy, sản phẩm sử dụng một lần.
Sau khi khám phá mới biết điều hành ở đây yêu cầu nhân viên hạn chế sử dụng sản phẩm nhựa như chai lọ, ống hút, hộp xốp… để nhân viên bảo vệ môi trường và gây thiện cảm với khách du lịch.
Ngày tiếp theo, chúng tôi dậy sớm đón bình minh và cùng nhau ăn sáng, dạo quanh đảo một lần tiếp nữa vì chúng tôi quá yêu khung cảnh nơi này. Tiếp nối, cả nhóm lên tàu chuyến 12h để về đất liền. Sau khi chia tay 3 người bạn tại Kiên Giang, tôi một mình bắt xe khách về lại thành phố.
Huỳnh Văn No